Khu Rừng Bí Ẩn
Bí Mật Của Rừng Xanh - Chương 1
Trong một ngôi làng nhỏ nằm bên rìa khu rừng xanh thẳm, có bốn người bạn thân là Minh, Hoa, Tuấn và Lan. Họ đều mười hai tuổi và rất thích khám phá những điều mới lạ.
Một ngày nọ, khi đang chơi đùa gần bìa rừng, Minh phát hiện ra một con đường mòn nhỏ mà trước đây cậu chưa từng thấy. Con đường được phủ đầy lá cây và dường như dẫn sâu vào trong rừng.
"Này các bạn, nhìn kìa!" Minh gọi những người bạn của mình. "Mình chưa bao giờ thấy con đường này trước đây."
Hoa nhìn con đường với vẻ lo lắng. "Bố mẹ mình luôn nói không được đi sâu vào rừng. Có thể nguy hiểm lắm."
"Nhưng chúng ta đã khám phá gần hết những nơi quanh làng rồi," Tuấn phản đối. "Đây có thể là cơ hội để tìm hiểu điều gì đó mới mẻ."
Lan, người thận trọng nhất trong nhóm, đề xuất: "Chúng ta có thể đi một đoạn ngắn thôi. Nếu thấy có gì lạ, chúng ta sẽ quay lại ngay."
Sau một hồi thảo luận, cả nhóm quyết định sẽ đi theo con đường mòn, nhưng họ hứa sẽ không đi quá xa và sẽ về nhà trước khi trời tối.
Khi họ đi sâu hơn vào rừng, cây cối trở nên rậm rạp hơn, và ánh sáng mặt trời chỉ còn lọt qua được những kẽ hở giữa tán lá. Không khí trong rừng mát mẻ và tràn ngập mùi hương của đất, lá và hoa dại.
"Các bạn có nghe thấy không?" Minh đột nhiên dừng lại và hỏi.
"Nghe thấy gì?" Hoa thì thầm, giọng hơi run.
"Tiếng nhạc," Minh đáp. "Rất nhẹ, nhưng mình chắc chắn đó là tiếng nhạc."
Cả nhóm im lặng lắng nghe, và quả thật, họ có thể nghe thấy một giai điệu du dương từ đâu đó sâu trong rừng. Âm thanh rất nhẹ nhàng, như thể được tạo ra bởi những nhạc cụ mà họ chưa từng nghe thấy trước đây.
"Chúng ta nên đi theo hướng của âm thanh không?" Tuấn hỏi, mắt sáng lên vì phấn khích.
"Mình không chắc đây có phải là ý kiến hay không," Lan lo lắng nói.
Nhưng tò mò đã chiến thắng, và cả nhóm quyết định đi theo hướng của âm thanh. Họ đi thêm khoảng mười phút nữa, và âm thanh trở nên rõ ràng hơn. Cuối cùng, họ đến một khoảng trống nhỏ trong rừng, và điều họ thấy khiến họ kinh ngạc...